🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Từng tia nắng rơi trên làn da, thấm vào mạch máu, trào dâng trong lục phủ ngũ tạng của cô. Thẩm Hề bắt chước Phó Đồng Văn gạt mấy sợi tóc lòa xòa trên trán anh ra. Cô phát hiện giữa các ngón tay mình có sợi tóc bạc, lấp ló ẩn hiện, chưa thấy bao giờ.



Thời gian giục giã thiếu niên già, tóc mai chớm bạc trong sớm hôm...



Cô thất thần nhìn sợi tóc bạc của anh, anh chưa nhận ra, vẫn đang chờ đợi câu trả lời của cô.



Bất chợt Thẩm Hề cúi đầu, nơi đây có thế nhìn thấy sảnh kịch dưới tầng, vốn định mượn cớ này để che giấu, vậy mà giọt nước mắt đã đậu xuống giày anh.



Phó Đồng Văn muốn lau nước mắt cho cô, nhưng cô ngoảnh mặt tránh.



"Em không đi..."



Vừa dứt lời lại nói tiếp: "Trước đây em nói rồi, dù anh đuổi em đi, em cũng không đi. Lỗi lầm chồng chất cũng không phải là lỗi của anh. Nếu như cha em còn sống..." Nhắc đến cha, Thẩm Hề không thể nào tiếp tục được.



L0ng ngục bí bách, cô lắc đầu quầy quậy: "Nhà họ Thẩm không có kẻ khờ, anh ba, em không hồ đồ."



Chỉ là cô bị đè nặng bởi quá khứ của Thẩm gia thôi.



Phó Đồng Văn nhìn cô.



Từ lúc Thẩm Hề nhào vào lòng anh vừa khóc vừa tìm thuốc, anh biết cô sẽ không bỏ đi. Nhưng trong lòng anh có nỗi hổ thẹn, không thể ép cô ở lại, càng không thể nài nỉ. Hai người nhìn nhau, như mỗi lần trước đây, bốn mắt không hề né tránh.



"Có gì chúng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-hai-nam-kich-co-nhan/2579268/chuong-60.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mười Hai Năm Kịch Cố Nhân
Chương 60
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.