Hai cánh cửa đóng lại.
Người của Phó Đồng Văn ở bên dưới đang sốt ruột chờ đợi, thấy hai người bình an vô sự đang đi ra bèn lập tức vây xung quanh họ.
Phó Đồng Văn ném áo vest cho người của mình, đến khúc rẽ cầu thang thì xắn lại tay áo sơ mi lên. Anh xắn xong tay bên trái, Thẩm Hề giúp anh xắn tay áo bên phải. Cô xót xa khi sự kiêu ngạo của anh bị tổn thương, làm trong im lặng, không nói nửa lời.
"Ban nãy làm em tủi thân rồi." Ngược lại anh lên tiếng trước.
Đâu tính là gì.
"Trước đây em đã châm hàng ngàn điếu thuốc trong động thuốc phiện, nếu thật sự tủi thân thì đó mới là tủi thân. Anh nói xem em phải tìm ai để tính sổ đây?"
Đôi mắt sâu thẳm của Phó Đồng Văn khóa chặt lấy cô.
"Tính hết cho anh đi." Anh nói.
Sau đó anh nói tiếp: "Những tủi thân trước đây em phải chịu đựng, cứ đổ hết lên đầu anh ba đi."
Thẩm Hề chỉ coi anh đang nói linh tinh: "Đâu liên quan gì đến anh."
Cô ngước nhìn tầng trên.
Từ góc độ này nhìn lên tầng hai, có thể nhìn thấy bên ngoài căn phòng đó có người đang đi lại, ban nãy ông ta ép người không chút nể nang, nhớ lại cô cảm thấy khó chịu, bèn kéo tay anh: "Đi thôi, ở đây không thoải mái."
"Sao thế?" Phó Đồng Văn mỉm cười, không hề tỏ ra buồn bã chán nản: "Sợ họ lại xuất hiện bắt nạt anh ba à?"
Còn cần hỏi nữa ư? Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-hai-nam-kich-co-nhan/2579256/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.