“Chính sử: Trấn Bắc hầu dẫn bảy mươi vạn quân Trấn Bắc lao đến Bắc Cương, Nguyên Đế ngự giá thân chinh. Đoạt lại ba thành Bắc Cương trong một ngày, đoạt thành thứ tư trong bảy ngày, sau cùng tại trận quyết chiến thành Hán Cô lại lâm vào bẫy. Bảy mươi bạn quân Trấn Bắc ăn hỏa công, thương vong hơn phân nửa. Nguyên Đế bị ám hại, lấy thân đền nợ nước.
Phe cầu hòa do Tả thừa tướng Trần Cối dứng đầu đi thuyết phục Trần thái hậu, ba mươi hai đạo thánh chỉ được truyền thẳng đến thành Hán Cô, lệnh cho Nguyên Tung ngưng chiến. Nguyên Tung dồn sức đánh hạ thành Hán Cô, hai bên đi đến giảng hòa – Quân Trấn Bắc còn sót lại 30 vạn, quân liên minh còn sót lại mười vạn.
Năm Kiến Bình thứ hai mươi ba, Nguyên Đế băng hà, Trấn Bắc hầu đợi kháng chỉ thu hồi năm thành Bắc Cương, Đại Nguyên cùng mười nước phương Bắc ký kết hiệp ước trao đổi thương mại, hàng năm nhà Nguyên sẽ mang mười vạn tiền cống cho mười nước phương Bắc.
Trấn Bắc hầu mang theo di chiếu của tiên đế quay về kinh thành.”
Cung Thọ Nhân, Trần thái hậu ngồi trên điện, mèo trắng trong lòng lanh lợi liếm láp bộ lông của mình, tựa như liếm láp món châu báu hiếm thấy.
“Nguyên Tung, ngươi có biết sự ngoan cố của ngươi đã đem đến cho Đại Nguyên ta điều gì không?”
Nguyên Tung lạnh nhạt, không kiêu ngạo không siểm nịnh: “Thần không biết.”
“Được,” Trần thái hậu hừ một tiếng, “Vậy để ai gia nói ngươi biết, Đại Nguyên ta là nước lớn, vậy mà lại phải mang mười vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-hai-nam-dinh-son-ha/927313/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.