Edit: Byun
Beta: TH
Có điều đợi mọi người lục tục tập hợp đông đủ cũng đã là chuyện của khoảng nửa tiếng sau.
Chờ đến khi mọi người đến đủ, Nghê Thanh lập tức phát hiện cho dù ban ngày, mấy người này là dạng người nào thì vào lúc đêm khuya như thế này, mỗi người đều trưng ra dáng vẻ bực bội.
Bởi vì nghĩ cho sức khỏe thể chất và tinh thần của người già và trẻ nhỏ nên bọn họ cũng không thông báo với hai cụ già lớn tuổi và con trai của Lưu Đông.
“Tôi thấy trước khi nói chuyện kia thì nên giới thiệu bản thân một chút.” Tần Việt mở đầu, vừa nãy anh đã gọi biện thoại báo cảnh sát, trấn Thanh Bình thuộc một huyện nhỏ nên không có đồn cảnh sát riêng, nhưng mà cảnh sát hình như luôn thờ ơ với vụ án giết người này, vừa nghe anh ta báo cảnh sát vì chuyện này, bọn họ lại bắt đầu lấy lý do qua loa cho có. Anh sợ hung thủ lẩn trốn trong đám người này nên định dò hỏi tình hình của mấy người này một chút.
Nhưng dù sao Tần Việt không phải là thám tử nên khi chuyển chủ đề này cũng khó suy đoán được ai.
Người đầu tiên đáp lại lời Tần Việt không phải là Nghê Thanh, cũng không phải Đổng Y Lan, mà là người đàn ông đẹp trai cực kỳ kia. Anh ta cũng chính là người nói có thể mình biết được chuyện gì đó.
“Tên tôi là Khúc Nhất, ‘Nhất’ trong nhất nhị tam tứ. Tổ tiên nhà tôi là nhạc sĩ cho nên từ nhỏ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-hai-dem/3169813/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.