"Ta cũng hy vọng được như lời nàng nói." 
Nam Cung Duật cũng không muốn chuyện còn chưa thành đã làm nàng mất tự tin. 
Nàng có lòng tin kế hoạch sẽ thành công là chuyện cực kỳ tốt với hắn. 
Vậy thì cứ theo ý nàng nói đi, nàng ấy muốn nghỉ thế nào thì là thế ấy vậy. 
Dù gì đến lúc đó khoảng thời gian cũng không gần. 
Mọi chuyện đều có khả năng không phải sao. 
"Ngài nên gọi ta là Tiểu Nguyệt Tử lần đi, nàng với chẳng nàng, ta đang là nam nhân à không sắp thành thái giám rồi đấy.Nếu ngài không muốn tai vách mạch rừng thì ngài bỏ ngay xưng hô kia đi." 
Lãnh Nguyệt không chút kiêng nể dặn dò ngược lại Nam Cung Duật. 
Nam Cung Duật mỉm cười xấu hổ. 
Chuyện đơn giản này mà cũng để nàng nhắc đúng là hắn bị nàng làm cho phát ngốc luôn rồi. 
Nàng nói đúng bây giờ đang ở bên ngoài, lúc nào cũng có người của Dung Phi theo dõi hắn, hắn không thể lỡ lời làm lộ chuyện ra được. 
Hắn càng ngày càng cảm thấy có lòng tin với nàng. 
Nàng biết suy nghĩ tính toán lo xa như vậy thì thật tốt. 
Sau khi được nàng nhắc nhở. 
Nam Cung Duật đổi cách xưng hô với nàng, căn dặn nàng từng li từng tí, từng chuyện từng việc lớn nhỏ cần chú ý trong cung. 
Hắn cũng nói cho nàng nghe sở thích của Dung Phi cũng như đều nàng ta ghét mà hẳn đã điều tra được cho nàng nghe. 
Hắn cần nàng phải ghi nhớ tất cả những điều này, như vậy không những giúp ích được cho nàng rất nhiều mà còn giúp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-dam-hoa-dao-quy-ve-mot-moi/217417/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.