Hàn Tử Dạ khẽ siết chặt vòng tay ôm nàng.
Phải sống khổ sở thế nào mới mong muốn cuộc sống sau này chỉ cần yên bình là đủ chứ.
Hắn tự hứa với lòng nhất định sẽ không để ai có cơ hội làm hại đến nàng nữa.
Lãnh Nguyệt mệt mỏi chìm vào giấc ngủ, mệt vê cả tỉnh thần lẫn thể xác.
Làm cô ngủ rất say không nghe được câu nói của Hàn Tử Dạ đang nói với cô.
"Nguyệt Nhi, nàng yên tâm.Ta sẽ không để nàng xảy ra bất kỳ chuyện gì nữa."
"Nguyệt Nhi, con tỉnh chưa? Lý công tử mang điểm tâm sáng đến cho con đây này."
Tiền ma ma gõ cửa phòng Lãnh Nguyệt.
Hàn Tử Dạ giật mình mở mắt ra, hắn nghe tiếng nói của người bên ngoài liên nhíu mày.
Sau đó phát hiện người trong lòng còn đang say giấc chưa có dấu hiệu sắp tỉnh, hãn cũng không muốn cô tỉnh lại lúc này.
Tối qua nàng đã cực nhọc mệt mỏi vì hẳn như vậy nên để nàng ngủ nhiều một chút mới tốt.
Nhưng hắn lại nghe có tiếng mở cửa, đang định ngôi dậy thì hắn nghe tiếng nói phía bên ngoài rèm vọng vào.
"Tỷ phu, Tiền ma ma và Lý công tử đang chờ tỷ tỷ bên ngoài.Muội nghĩ cách để họ chờ đợi thêm một chút, tỷ phu mau gọi tỷ tỷ tỉnh lại đi nhé.Nếu để ma ma biết tỷ tỷ đang cùng...muội chỉ e là có chuyện không hay xảy ra đãy ạ.Muội ra ngoài trước, tỷ phu mau gọi tỷ tỷ đi nhé."
Tiểu Hoa nói xong thì lui ra bên ngoài.
Sở dĩ nàng gọi Hàn Tử Dạ là tỷ phu bởi vì nàng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-dam-hoa-dao-quy-ve-mot-moi/217412/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.