Cô ta vừa thanh toán phí kiểm tra sức khỏe, đang tìm chỗ ngồi xuống, tay trái dắt một phụ nữ trung niên, bà mặc một chiếc áo bông màu sẫm, tóc hoa râm, gương mặt tiều tụy.
Mễ Kha không chỉ một lần tưởng tưởng hình ảnh Trầm mẫu, giờ trực tiếp gặp, thấy gương mặt già nua không hợp với số tuổi, trong lòng dao động. Theo tuổi của Trần Gia Ngưng và Hình Khắc Lũy phán đoán, Trầm mẫu và Ngải Lâm đều kết hôn muộn, không cách nhau mấy tuổi, nhưng Ngải Lâm bảo dưỡng tốt nhìn trông như ba mươi mấy tuổi, mà Trầm mẫu trước mắt....
Hoàn toàn có thể tưởng tượng được biến cố năm năm trước có bao nhiêu đả kích với Trầm mẫu, Mễ Kha chợt tha thứ cho hành động mạo phạm của Trần Gia Nam lần trước. Đứng tại chỗ, cô nghĩ muốn lên giúp một tay, lại sợ Thẩm Gia Nam không chấp nhận, đang chần chừ thì nghe được đối thoại của hai mẹ con.
Trầm mẫu mở miệng, nhìn xung quanh, ngóng về phía cửa: "Lũy tử đâu rồi, sao giờ này chưa tới?"
Thẩm Gia Nam không ngẩng đầu: "Hình đại ca không ở trong thành phố, có việc nên không tới được."
Trầm mẫu cau mày, "Có phải hai con cãi nhau? Sao lễ mừng năm mới cũng không đến thăm mẹ?"
Thẩm Gia Nam tiếp tục động tác điền đăng kí: "Không có cãi nhau, mẹ đừng đoán mò."
"Hai đứa đều muốn kết hôn, Lễ mừng năm mới cũng không ở cùng nhau, mẹ có thể không nghĩ sao?" Trầm mẫu sắc mặt trầm xuống: "Mẹ nói cho con biết Gia Ngưng, nếu con dám gây chuyện với Lũy tử, mẹ nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-dam-gio-xuan-khong-bang-em/1538953/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.