Mễ Kha là một cô gái truyền thống, bảo thủ, loại chuyện đêm không về nhà ngủ đối với cô mà nói tuyệt đối là trái với lẽ thường. Tất nhiên không phải là không phải đối với Hình Khắc Lũy không yên lòng, phẩm chất của anh cô tin tưởng. Không nói chuyện trở về nhưng cũng không phải 100% an tâm, ai bảo người nào đó có tiền án giở trò lưu manh. Cho nên khi Hình Khắc Lũy nhìn như nhiệt tình, nhưng thực chất là bá đạo "muốn mời" cô qua đêm ở chỗ anh thì Mễ Kha có chút do dự.
Thấy cô dáng vẻ thẹn thùng, Hình Khắc Lũy cười to: "Sợ anh làm loạn sao? Em không say, anh cũng không uống, say rượu mất đi lí trí cái gì, ý nghĩ đó hoàn toàn loại bỏ đi."
Lại nữa, không lúc nào nghiêm túc. Mễ Kha đỏ mặt: "Được rồi, nhưng mà, anh không được giở trò lưu manh đấy."
Hình Khắc Lũy bước đến cắn nhẹ mặt cô một cái, khẽ sẵng giọng: "Bé ngốc!"
Rất nhanh tới nhà của anh, khi Mễ Kha nhìn thấy trên giá để giày có một đôi dép màu hồng của con gái, vẻ mặt cứng đờ. Hình Khắc Lũy sờ sờ đầu cô: "Lại suy nghĩ đi đâu rồi, là anh mua cho em. Cũng không thể về sau anh đi dép còn em đi chân trần?"
Mễ Kha không lên tiếng, chỉ là tính trẻ con nổi lên, lúc anh thay dép đá anh một cái.
Hình Khắc Lũy đưa ánh mắt sủng ái nhìn cô, thay giay xong vào phòng ngủ, lúc đi ra trên tay cầm một cái áo sơ mi nam màu trắng: "Quên chuẩn bị áo ngủ cho em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-dam-gio-xuan-khong-bang-em/1538944/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.