Mễ Kha nghiêng đầu nhìn anh. Hình Khắc Lũy chăm chú nhìn cô, như có thiên ngôn vạn ngữ, lại không nói được một câu.
Thấy anh chậm chạp không nói, Mễ Kha đẩy anh một cái: "Anh có muốn nghe không?"
Anh cười, một tay cầm tay cô, không khỏi ngoài ý muốn nói: "Hư"
Mễ Kha bĩu môi: "Giao thừa và mùng hai em phải trực."
Hình Khắc Lũy gật đầu, hình như bày tỏ có thể tiếp nhận, "Tốt đâu?"
Mễ Kha cười mềm mại, đến sát tai anh nhỏ giọng: "Vấn đề ba em, giải quyết xong."
Nhịn hai ngày, sáng sớm Mễ Kha rốt cuộc nói với Mễ Ngật Đông muốn giữ vững công tác nên sẽ không cùng bọn họ trở về nhà cũ ở Lâm Thành ăn mừng năm mới. Trên bàn ăn, Mễ Ngật Đông lạnh mặt, nghiêm nghị mắng Mễ Kha cùng bệnh viện Lục quân một phen, đang lúc Mễ Kha cho là cha sẽ ra lệnh cưỡng chế bắt cô nghỉ việc. Thật may, mẹ Ngải Lâm đúng lúc giải vây, cuối cùng ngăn được một cuộc chiến. Nhưng không chờ Mễ Kha nói tin tức tốt cho Hình Khắc Lũy, Phó Bột Viễn liền thông báo lịch nghỉ và trực tết có thay đổi.
Chỉ tiếc chuyệt tốt không thành. Chẳng qua với tính cách của cô mà lại dám nói dối ba như vậy, Hình Khắc Lũy cũng cảm thấy thỏa mãn. Anh không tiếng động mỉm cười, không để ý Hành Hành vẫn còn ở trong phòng nghiêng đầu hôn cô, trong lòng yêu thương nói ra một chữ: "Ngoan."
Mễ Kha khuôn mặt nhỏ nhắn hồng lên, lại thấy Hành Hành hai mắt to nhìn chằm chằm hai người, cô xấu hổ vùi mặt vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-dam-gio-xuan-khong-bang-em/1538939/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.