Ẩn sau cái cớ miễn cưỡng của Ngô Hiện Yêu là khao khát muốn né tránh cậu.
Nghe được tiếng nói yểu xìu của Ngô Hiển Yêu, Lê Khả biết đây là lúc cậu nên chạy khỏi nơi đây, nhưng cả người cậu lại lạnh cóng, chân thì tê cứng.
Trong cái lạnh thấu xương, dẫu cho thần kinh đã đau buốt, nhưng khoảnh khắc nhìn thấy Ngô Hiện Yêu, Lê Khả vẫn cố gắng gượng cười. Chỉ là sắc mặt của cậu tái nhợt như tuyết, hốc mắt thì ửng đỏ bất thường.
Lê Khả cảm thấy hẳn là hiện tại bản thân trông nhếch nhác vô cùng. Thậm chí, cậu còn đang nghĩ nếu chẳng may bị Ngô Hiện Yêu phát hiện thì sẽ ra sao.
Có chăng cô sẽ tức giận với cậu lần nữa.
Tiếc là,
Ngô Hiện Yêu chẳng hề để ý.
Thậm chí, cô còn chẳng buồn ngẩng đầu để nhìn cậu.
Chỉ thấy cô hoảng loạn lùi lại một bước. Với Lê Khả, một bước nọ như giẫm lên da thịt đã nát bươm của cậu, cảm giác nhức nhối âm ỉ, một chút máu còn sót lại bị ép chảy ra ngoài.
Nhưng ngay sau đó, cái gật đầu vội vàng cùng bóng lưng lạnh lùng lúc rời đi của cô càng như một hạt muối biển mặn chát rắc lên trái tim đã máu chảy đầm đìa của cậu.
Trở lại phòng học,
Lê Khả vờ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Ngoại trừ sắc mặt nhợt nhạt thì kỹ năng diễn xuất của cậu hơn hẳn Ngô Hiện Yêu.
Quả nhiên, Ngô Hiện Yêu đã bị đánh lừa triệt để.
Xem ra Lê Khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-cach-thoat-khoi-ban-cung-ban-bien-thai/3421818/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.