Tôi rõ ràng là một người Bắc Kinh đi đến những thành thị khác của Trung Quốc để định cư và tính đến sự nghiệp xa vời, bởi tôi hiểu rõ là tôi không muốn ở lại Bắc Kinh.
Nếu ở lại Bắc Kinh, chúng tôi có thể vĩnh viễn không thể sống cùng nhau, sự việc này chúng tôi cần phải dấu người nhà của hắn, thân thích, bạn học, bạn bè, hàng xóm.. Tôi không muốn quá nhiều người biết, điều này làm cho tôi mệt mỏi rã rời, và từ từ sẽ giết chết tình yêu của chúng tôi.
Tôi đã nghĩ rất nhiều về chuyện này, dường như đã sắp đặt trước, bây giờ chỉ còn lại một lối thoát.
Thế là vào một buổi tối nào đó, tôi ước hẹn với hắn sau khi tốt nghiệp thì tạm thời thuê một căn nhà trọ, đặt tất cả mọi thứ xuống, ý nghĩ trong đầu khiến tôi vô cùng lo lắng, cuối cùng tôi quyết định nói cho hắn biết, tôi đã có hôn ước với con gái của chủ tịch Công ty Thâm Quyến, rất nhanh sẽ kết hôn, nếu như hắn không thể từ bỏ Bắc Kinh được, vậy chúng ta không thể làm gì khác hơn là chia tay.
Tôi nói rất chậm, rất bình tĩnh, nhưng chỉ có tôi mới biết được trong lòng bất an như có tiếng sấm kinh người, cũng chỉ có tôi mới biết được móng tay đã đâm vào trong thịt đau đớn và cũng chỉ có tôi mới biết được để duy trì vẻ bề ngoài bình thường tôi đã tốn bao nhiêu tâm sức.
Trong quá trình tự thuật con mắt tôi mấy lần tối đi, vì lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bon-thien-dich-ac-mong/2613111/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.