Tôi đã sai.
Hắn mỗi ngày nhìn khí bầu trời ghi nhớ dự báo đều là nhiệt độ cao nhất cùng thấp nhất ở Bắc Kinh.
Thời gian hắn nói chuyện qua điện thoại cùng người nhà ngày càng dài lên.
Bởi vì hắn phát hiện đối diện quán cơm nhỏ có một nhà bán mì mà vui mừng giống như một đứa trẻ.
Có nguyên một đêm hắn không về là bởi vì ở quán bar vô tình gặp được mấy người đồng hương.
Tôi cảm giác hắn càng ngày càng rời xa tôi, nhìn hắn từng chút từng chút rời xa cuộc sống của tôi, lòng tôi đau như cắt, không thể làm bất cứ điều gì.
Tôi giống một phạm nhân bị lăng trì xử tử phải chịu đựng đau khổ từng tất từng tất thấu xương.
Tôi trở nên lo lắng, hay nghi ngờ, tra tìm lung tung, tôi thấy những gì liên quan đến Bắc Kinh thì sẽ nổi nóng, trên tivi có một chương trình gì đó liên quan đến Bắc Kinh, tôi liền đem dụng cụ điều khiển từ xa ném qua.
Lúc đầu hắn còn ôm tôi, dỗ dành tôi, nói cho tôi biết tôi đừng mẫn cảm như vậy, sau đó số lần nhiều lên, tôi cũng nhìn thấy được trong ánh mắt của hắn chợt lóe lên nghi hoặc cùng thiếu kiến nhẫn.
Thế là tôi lại ngoan ngoãn, xin lỗi hắn, hôn môi hắn, vuốt ve hắn, dùng miệng cùng tay và thân thể của tôi để cố gắng lấy lòng hắn.
Dường như người nào đã nói, tình cảm mà duy trì dựa vào tình dục thì tình cảm đó đã đi đến hồi kết thúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bon-thien-dich-ac-mong/2613109/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.