Châu Minh Sâm rất khoẻ, Nguyễn Thanh Thanh vùng vẫy một lúc thì cảm thấy đều vô dụng nên không tiếp tục lãng phí sức lực nữa. 
Họ đi qua tòa giảng đường, đi qua rừng cây nhỏ, mãi cho đến khi đến bên cạnh con sông trường học thì Châu Minh Sâm mới bỏ cô ra. 
Nguyễn Thanh Thanh chỉnh lại chiếc áo sơ mi bị cậu làm nhăn nhúm, ngước mắt hỏi, "Cậu đưa tớ đến đây làm gì?" 
Châu Minh Sâm không biết là cô ngốc thật hay là cô đang giả vờ ngốc nữa, cậu hạ thấp ánh mắt, thấp giọng nói: "Cậu đoán thử xem." 
Nguyễn Thanh Thanh nhìn cậu rồi lại nhìn nước sông trong veo, kinh ngạc nói: "Cậu muốn đưa tớ đi nhảy sông?" 
Châu Minh Sâm nghe xong thì biểu cảm trên gương mặt cậu rất phức tạp, cậu bất lực, trong mắt cô cậu chính là loại người như đó sao?Đột nhiên cậu rất muốn biết, trong đầu của cô gái đứng trước mặt mình đây rốt cuộc là có gì? 
"Cậu bị điên à?Tớ đưa cậu đi nhảy sông?" Sắc mặt của Châu Minh Sâm khó chịu. 
"Thế cậu... Rốt cuộc muốn làm gì?" Nguyễn Thanh Thanh lùi ra sau một bước, cảnh giác nhìn cậu. 
Châu Minh Sâm khó chịu tặc lưỡi một tiếng, bước về phía trước một bước, "Cậu không biết thật à?" 
Đó không phải là lời thừa thãi, tớ cũng không biết đọc suy nghĩ. Nguyễn Thanh Thanh trong lòng sắp xếp nói. 
Thấy cô không lên tiếng, Châu Minh Sâm tức giận tái mặt, cậu nói: "Tại sao ngày hôm đó cậu không đến?" 
Nguyễn Thanh Thanh đột nhiên giật mình, từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bon-buc-thu/3571961/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.