"Khạc khạc khạc khạc khạc!" Tôi chạy vào phòng vệ sinh súc miệng xong lại vốc nước rửa mặt. Trong gương, mái tóc ngố dính nước ướt mem. Tôi lấy tay ôm mặt, xấu hổ muốn chui xuống! Tại sao tôi toàn làm ra chuyện đần như vậy trước mặt một Trang Viễn hoàn mỹ như kia chứ?!
"Hoàng Doanh Tử, cậu có sao không?" Trang Viễn đứng ngoài gõ cửa.
"Không có gì..." Tôi đẩy cửa đi ra, ba mẹ đang từ chỗ sofa phòng khách nghểnh cổ ló đầu nhìn, đụng trúng ánh mắt tôi, bèn lập tức làm mặt tỉnh quay ra xem TV.
Trang Viễn hỏi: "Cậu học thuộc từ đơn chưa?"
"Thuộc, thuộc rồi ấy..."
"Vậy giờ mình nghe viết nhé."
"... Ừ."
Tưởng Dực cởi trần đi ngang qua bọn tôi, vào phòng tắm.
"Tối nay cậu lại không về nhà à?" Tôi ngó theo hỏi cậu ấy.
Cánh cửa phòng tắm đóng lại, chẳng nghe tiếng ừ hử gì.
"Xí, lại quạu rồi, không biết ai chọc cậu ấy." Tôi đi rề rề theo Trang Viễn về phòng, trong miệng lầm rầm dỗi.
Trang Viễn ngồi xuống xong, nói ngắn gọn: "Nghe viết."
"... Ừ." Tôi vừa định mở miệng, thấy đầu cây viết chì giở đã trụi lủi, lại ngậm lại.
Trang Viễn nói: "Xe buýt."
"Bát sừ, B-U-S."
"Xe hơi."
"Ca, C-A-R."
"Cái bàn."
"Tây bồ, T-A-B... này là từ trong tiết trên lớp mà, sao cậu lại hỏi?" Tôi phản đối!
Trang Viễn nói: "Cái bàn."
Tôi:...
"Table, T-A-B-L-E." Tưởng Dực đứng ngay cửa lau đầu, "Cậu ấy học thuộc rồi, tối qua có kiểm tra rồi."
"Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bay-tuoi-ban-thich-ai/2552347/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.