"Sao sao? Ba mẹ tớ nói gì?" Tôi ghé sát vào điện thoại cầm tay của Tưởng Dực, nín thở hỏi.
Tưởng Dực các thể loại bảo đảm lại tới xin hứa một thôi một hồi với đầu dây bên kia, cuối cùng cúp điện thoại nói: "Dì Đàm nói cậu không được thức khuya, ngủ sớm, mai lại gọi điện về báo, nói tớ mua cho cậu cái bàn chải đánh răng. Với lại chú Hoàng nói tụi mình đi ăn KFC."
"Oh yeah! Ăn KFC thôi!"
Hoàng Doanh Tử như con chim chích vừa ra khỏi lồng bay loạn xạ trong lớp, Minh Vũ thì hớn ha hớn hở dọn sách bài tập, "Đi thôi Doanh Tử, mình ăn tối trước."
Tưởng Dực xách tôi ra khỏi lớp, gõ cửa lớp 6 bên cạnh: "Trang Viễn, đi ăn tối."
"Được." Trang Viễn mang theo ví tiền đi ra, thấy tôi, ngạc nhiên hỏi: "Doanh Tử sao cũng chưa về?" "Hôm nay tớ ở lại chung với Minh Vũ, tụi mình buổi tối ăn KFC nha."
Trang Viễn nhìn Tưởng Dực: "Phòng trú đều là giường đơn, hai cậu ấy ngủ làm sao?"
"Ai da, nằm ép sát tí là được mà, có mỗi buổi tối." Tôi không đợi Tưởng Dực đáp, ủn lưng ba người bọn họ cùng đi ra khỏi dãy nhà học.
"Hahahaha lâu quá trời rồi mới được ăn KFC, tớ phải uống 2 ly Cola!"
Tưởng Dực lười biếng nói: "Lợ chết cậu đi."
Câu hỏi của Trang Viễn chỉ là màn mở đầu, tới tiệm KFC vừa tìm được chỗ ngồi xuống, lập tức có người đặt ra câu hỏi tại sao tôi chưa về lần hai. Khâu Hàng ngẩng đầu lên khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bay-tuoi-ban-thich-ai/2552303/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.