Thứ sáu tan học về nhà, trên xe đua rước, Quan Siêu ngồi xuống kế tôi, hỏi: "Lớp cậu giải đấu có ai tham gia?"
"Ngũ Đức, Lục Hằng, Vương Thần..." Tôi xoè tay ra đếm.
Quan Siêu ngoái đầu hỏi: "Tưởng Dực cậu không chơi thật á?"
"Không chơi." Tưởng Dực chẳng cởi tai nghe, một mình ngả vào cạnh cửa kính nhắm mắt, quầng mắt thâm thấy rõ.
"Ahahahahaha vậy thì kêu Ngũ Đức rửa cổ chờ sẵn đi nhé!"
Tôi đứng lên chung với Quan Siêu, xé một cục sô cô la đưa tới miệng Tưởng Dực, "Ăn này."
Tưởng Dực chẳng hé mắt, mở miệng, được đút vào, khép miệng, ngậm sô cô la gà gật tiếp.
Tôi lại nhìn Trang Viễn ngồi đằng trước, tư thế cũng giống y như Tưởng Dực, có mỗi Minh Vũ ngồi cạnh tôi đang lẩm nhẩm học từ mới. Thế giới của học sinh giỏi thật chẳng có gì đáng hâm mộ, có làm bạn cũng chán ơi là chán.
May là còn Quan Siêu.
Tiết thể dục chiều thứ hai, hai lớp 5 và 6 cùng học. Để chuẩn bị cho giải bóng rổ nên đám con trai chia đội luyện tập, con gái được chơi tự do. Minh Vũ tất nhiên ngồi ôn bài, Tưởng Dực cũng đang giải đề, Quách Tĩnh lăn ra ngủ. Một đám con trai lớp số 6 bu quanh hai tên, huênh hoang dẹp đường đi tới chỗ ngang qua lớp tôi thì dừng lại, Quan Siêu chả nể nang ai, gõ cửa lớp tôi gọi: "Hoàng Doanh Tử, ra xem đấu bóng!"
Cả bọn con trai lại hùa theo huýt sáo.
Tôi chun mũi với cậu ấy: "Nóng lắm."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bay-tuoi-ban-thich-ai/2552291/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.