Những ngày giáng sinh từ năm 2001 trở về sau, tôi đều nhớ đến Liêu Tinh. Dù là khi xa nhau, hay là khi ở bên nhau.
Hai ba ngày sau khi Tưởng Dực đi Bắc Kinh, tôi hối hả kiếm gặp các thành viên của đội tuyển trường, lại thêm kỳ kiểm tra cuối tháng sắp đến, thế mà lại vào khuôn khổ hơn trước.
Minh Vũ giảng bài cho tôi kiên nhẫn hơn Tưởng Dực, tôi cũng chú ý nghe, điểm Toán kiểm tra nhảy vọt lên trên 80, tâm tình cũng không quá xuống dốc như vậy.
Nhưng nhìn tình hình các bạn thuộc đội trường ở các lớp khác đã phỏng vấn xong hết, chỉ còn mỗi lớp số 6, tôi nghĩ đi nghĩ lại vẫn nhát chết, không muốn tự đi mà làm một cái đề cương câu hỏi, định nhờ Niệm Từ giúp đưa hộ. Chuyện này chắc chắn không thể để Quan Siêu nhúng tay vào, không lại bị cậu ấy chòng ghẹo, phiền kinh lên.
Ai ngờ buổi tối trên xe đưa rước, Trang Viễn bước tới chỗ ghế ngang hàng tôi cách lối đi, ngồi xuống chủ động hỏi: "Doanh Tử, bài phỏng vấn của cậu sao rồi? Niệm Từ nói cậu định nhờ tớ chuyển giúp một cái đề cương phỏng vấn đúng không?"
A? Tôi còn chưa...
Tôi chợt hiểu ra, hẳn là Niệm Từ không muốn tôi ủ ê mãi nên đi nói trước với Trang Viễn.
Sao tôi lại quên béng là Trang Viễn cũng giúp được nhỉ, vẫn là Niệm Từ nghĩ ra nhiều cách, tôi dùng đôi mắt nài nỉ nhìn cậu ấy: "Có được không? Cậu giúp tớ chuyển được không?" Trang Viễn cười: "Đương nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bay-tuoi-ban-thich-ai/2552276/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.