Tưởng Dực ăn bàn làm tăng hẳn sĩ khí, lớp chúng tôi liên tiếp vào thêm mấy trái.
Lớp số 6 xin được tạm dừng trận đấu.
Đám đông trên sân hồ hởi chạy về khán đài, Ngũ Đức cười ầm ĩ: "Hahaha cứ thế mà chơi, Vương Thần với Lục Hằng cứ me kỹ Trang Viễn ở ngoài vòng cấm thì đội nó chả có gì đáng sợ nữa sất."
Tưởng Dực chỉ muốn uống nước, ngó quanh tìm: "Chai Cola của tớ đâu rồi?"
Tôi giơ cái chai đã không còn giọt nào trên tay: "Đây hả?"
"Chai của cậu đâu." "Tớ uống hết rồi."
"Mới nãy giờ mà cậu đã uống tận hai chai?" Tưởng Dực toan bốc hoả, Quách Tĩnh lấy lon nước tăng lực của mình đưa cho cậu ấy: "Uống cái này đi."
Tưởng Dực chau mày, chỉ hớp một ngụm đã đưa trả lại.
"Muốn uống Cola thôi đúng không? Đợi tí, còn một chai bên chỗ Quan Siêu, tớ lấy cho cậu." "Không cần!..."
...
Tôi nhảy chân sáo qua lớp số 6, ai dè lại bị một tràng huýt sáo à ố trêu ghẹo đón đầu. Mắt tôi tức thì trợn lên: "Ố cái gì mà ố? Tớ xem là cái miệng ai, tớ xé ra cho mà xem!"
"Ồ ồ ồ ô ô ô..." Bọn con trai càng đùa dai.
"Được rồi." Liêu Tinh còn chưa kịp lấy lại nhịp thở đã phải quát lên, sau đó hỏi tôi: "Doanh Tử, làm sao thế? Tìm gì à?"
"Quan Siêu, Cola tớ mua cho cậu đâu?" Tôi giật phắt chai nước đương uống dở từ miệng Quan Siêu, lờ đi tiếng kêu oai oái của cậu ấy, miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bay-tuoi-ban-thich-ai/2552230/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.