Tôi vừa định đi ra chào, chân bỗng khựng lại.
Đây là lần đầu Nhan Quân về trường sau khi đậu Đại học, hai người họ đã không gặp nhau khá lâu, có khi nào Niệm Từ sẽ muốn nói gì với anh ấy không? Tôi ngoan ngoãn đứng tìm đồ trên giá tiếp, không ra nữa.
Tiếng động bên ngoài lúc vang lúc im. Hai người lâu rồi chưa gặp lại, tuy không đến nỗi ngượng ngùng, nhưng vẫn có chút xa cách.
Niệm Từ chừng như phụ Nhan Quân tìm ống kính, hai người nói vài câu vu vơ, cuộc sống sinh viên có gì mới, ôn thi Đại học có vấn đề gì không, Nhan Quân hỏi: "Anh nghe các bạn nói em muốn học tài chính?"
"Vâng, hè năm ngoái em có nghe một buổi diễn giảng, thấy khá là hay." "Anh còn tưởng em sẽ chọn bên nhánh nghệ thuật."
Niệm Từ cười: "Em vẽ chỉ vì thích thôi."
Nhan Quân cũng cười: "Đã quyết được thi trường nào chưa?"
Niệm Từ do dự một thoáng, cuối cùng vẫn nói: "Chắc là nhằm trường ở Bắc Kinh." Nhan Quân không tiếp lời, không khí tự nhiên trống hết một khoảng, thời gian đứng lại.
Tim tôi như bị bóp chặt, không kềm được quay lại nhìn lén qua khe cửa. Dưới ánh đèn sáng dịu, nét mặt Niệm Từ bình tĩnh, kiên định.
Cậu ấy nói rõ ràng từng chữ: "Học trưởng, anh thấy Bắc Kinh thế nào?"
Câu hỏi này rất nhẹ nhàng, nhưng lại giấu ý khác phía sau.
Học trưởng, anh thấy Bắc Kinh thế nào?
Học trưởng, anh thấy, em cũng tới Bắc Kinh tìm anh, thế nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bay-tuoi-ban-thich-ai/2551928/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.