Mùa hạ năm ấy, mỗi ngày đều thấy mây lửa lẩn quẩn ở cuối trời.
Trợ lí của Khâu Hàng tiện đường lái xe van của cậu ấy sang đón tôi, sau đó đưa bọn tôi lên thẳng sân bay. Chẳng ngờ xe vừa xịch tới sân bay, thả bọn tôi xuống là bị Khâu công tử cho về, tôi cự nự: "Tí mình còn phải ngồi xe vòng lại thành phố cơ mà!"
Khâu công tử mới chụp xong ảnh bìa tạp chí, đầu gội cho trôi bớt gel xợp xuống mềm mềm, áo thun màu sáng, quần jeans, mặt mày sáng sủa nhẹ nhàng.
Đại minh tinh vừa bạo hồng cực kì bình thản cho một câu: "Lấy cái xe này tới đón, Trang Viễn chưa chừng lại nghĩ là tớ ra uy với cậu ấy, tớ chả làm. Tí tớ cũng gọi xe đi chung với mọi người."
Tôi trợn trắng mắt, đầu óc của cái tên này càng lúc càng loằng ngoà loằng ngoằng, có khi là bị Phương Minh Vũ làm cho phát điên rồi cũng nên.
Sau đợt thi đại học, hai người chia hai nơi, nhưng chả ngăn được các vị ấy làm lành cãi nhau làm lành cãi nhau vặn xoắn hết nguyên một năm. Khâu Hàng mà không ở trong đoàn hay không có lịch học thì đều chạy tới Thượng Hải, tiếc là đến giờ cả cái danh bạn trai còn chưa có, nói chung cũng khá là tội nghiệp.
Tôi chậc chậc hai tiếng: "Có mà Trang Viễn thèm để ý cái xe hơi của cậu." Đại minh tinh cười híp mắt: "Tự tớ để ý."
Lúc bọn tôi nói chuyện, chung quanh hình như có người nhận ra Khâu Hàng, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bay-tuoi-ban-thich-ai/2551903/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.