Nói là bảy giờ, nhưng tôi lại chẳng hề ló mặt.
Đại minh tinh nhân trống lịch bèn đến thẳng đài dợt show, tất cả mọi người phải ở nguyên tại chỗ chờ nhiệm vụ. Tôi gửi cho Trang Viễn cái tin bảo cậu ấy đừng chờ xong là tất tả trở vào phòng quay.
Đến 10 giờ tiễn được đại minh tinh về, mấy kép nhỏ chúng tôi ở lại dọn dẹp, tôi lúc ấy mới có tí thời gian lấy điện thoại ra xem. Lúc bảy giờ Trang Viễn nhắn lại một câu: "Không sao, tớ ở đây đợi cậu."
Định bấm gọi hỏi cậu ấy đã về chưa thì lại bị gọi đi khuân đồ.
Đợi đến lúc dọn dẹp xong xuôi thì nguyên nhóm chỉ còn mỗi hai cô gái bọn tôi, người khác đều đi hết. Tôi ngồi bệt trên đất, thấy áo thun của mình hôi rình.
Bạn nữ còn lại phàn nàn: "Lúc thấy minh tinh thì mau mắn lắm cơ, đến khi lau dọn vệ sinh thì lặn chẳng còn một mống. Mà Doanh Tử à, sao người ta đẹp trai thế mà chẳng thấy cậu kích động gì vậy?"
"Cũng có đẹp lắm đâu... Nhìn mặt Khâu Hàng mãi rồi nên gần như các thể loại đẹp trai tớ đều miễn dịch hết." "Còn không đẹp á? Vậy còn muốn cỡ nào nữa."
... Hồi xưa tôi thích kiểu như Trang Viễn ấy, nhưng chỉ từng có mỗi một cậu bạn trai là Liêu Tinh, khoảng cách giữa hai người kể ra cũng hơi (quá) xa...
"Đúng rồi Doanh Tử, giờ cậu về trường không?"
"Về, đi chung đi, biết đâu vẫn còn tàu."
"Không phải hồi tối có bạn học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bay-tuoi-ban-thich-ai/2551897/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.