"Cậu ấy có về nước đâu, làm hoà làm gì?"
Niệm Từ cười: "Nghe có vẻ oán trách ghê ấy, muốn cậu ấy về lắm à?"
"Muốn hồi nào!" Tôi hứ một tiếng, ngồi gỡ gỡ gút thắt 9 nút trên móc chìa khoá. Dù gì, thì người cũng chả về...
Tuy không hề liên lạc, nhưng kiểu gì cũng sẽ nghe tin từ chỗ này chỗ kia.
Cái tên kia ở Mỹ cũng chẳng chịu ngồi yên, học Lý chưa tới nửa năm ở California, đến kì nghỉ bèn chạy tới bờ đông học sản xuất hoạt hình. Tuy không ảnh hưởng việc học chính, nhưng cũng coi như đi chệch ra khỏi con đường nghiên cứu đầy kỳ vọng nhà cậu ấy vạch ra ban đầu. Từ năm ngoái, cậu ấy bắt đầu nổi tiếng nhờ một video hiệu ứng đặc biệt ngắn đăng trên Youtube, được một công ty rất sừng sỏ trong mảng thiết kế hiệu ứng đặc biệt để mắt xanh, ghi tên tham gia vào nhiều hạng mục quan trọng, thế nên chắc chắn chẳng đời nào lại về nước.
Tôi có lên mạng xem những video ngắn nọ, loanh quanh mấy đề tài đều là người ngoài hành tinh xâm lược, quái thú robot, ngày tận thế huỷ diệt, nội dung đơn giản dễ hiểu, hiệu ứng đặc biệt nhiều đến hoa cả mắt, có thể nói là làm hiệu ứng chỉ vì hiệu ứng cũng không sai, là kiểu mà Tưởng Dực sẽ làm ra.
Những bé thú con bông xù hồi nhỏ cậu ấy thi thoảng vẽ cho tôi, giờ chắc đã bị quăng khỏi đầu từ lâu.
Tôi mê man ngủ, chừng trở lại thời cấp ba, đi theo mấy người họ luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bay-tuoi-ban-thich-ai/2551879/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.