Sau đó, khi Sở Doanh đến tham dự tang lễ Giang Lăng, nhiều lần nhớ lại và suy nghĩ về chuyện giữa hai người rốt cuộc đã xảy ra điều gì. 
Làm thế nào nó có thể đi đến bước này? Hắn trống rỗng nghĩ. 
Suy nghĩ giống như ruồi bay, không thể phân biệt được mọi thứ. 
"Xin chào." Đây là câu đầu tiên Giang Lăng nói với hắn. 
"Thực xin lỗi." Đây là câu cuối cùng Giang Lăng nói với hắn. 
Giang Lăng tưởng rằng Sở Doanh không nhớ được những hồi ức thời thơ ấu kia, kỳ thật thì không. 
Trái ngược với những gì anh nghĩ, thì Sở Doanh ngay từ cái nhìn đầu tiên liền nhận ra anh. 
Ngày đó ở phòng thí nghiệm, Giang Lăng cảm thấy trên thế giới không có phong cảnh nào đẹp hơn Sở Doanh nữa. Sở Doanh quay đầu nhìn thấy anh cũng cảm thấy người đàn ông đang đứng ở đó, mọi góc đều giống như hội tụ tràn ngập ánh sáng. 
Bộ dáng kiêu ngạo của Giang Lăng, không ai có thể bỏ qua anh. 
Cho nên khi anh đi về phía Sở Doanh, Sở Doanh cũng không ngờ tới. 
Mà khi anh theo đuổi hắn, tặng hoa, tặng những món quà nhỏ, tặng âu phục, cầm một bó hoa hồng lớn trong buổi tối dưới ánh nến sau cuộc hẹn và mỉm cười hỏi hắn có thể làm bạn trai của anh không, Sở Doanh không có quá bất ngờ. 
Nghe nói anh ở bên ngoài rất đào hoa, nam nữ không kiêng kỵ. 
Chính mình tuyệt đối sẽ không phải là người cuối cùng của anh. Sở Doanh không có loại tự tin 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bay-nam-yeu-han/2813749/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.