Tiếng chuông điện thoại vang lên một hồi Thảo mới bừng tỉnh, cô mở túi xách lấy điện thoại ra, cái tên hiện lên làm Thảo lương lự, bây giờ cô không biết phải nói gì, có quá nhiều chuyện cần phải sắp xếp lại, Thảo nắm chặt chiếc điện thoại nhìn vào không trung đến khi nó không còn đổ chuông nữa, cô ấn tắt nguồn rồi bỏ vào túi, bước lên chiếc xe buýt vừa đậu ngay trước mặt để về nhà.
Thảo mệt mỏi trở về nhà, cô không thể làm bất cứ điều gì lúc này, nằm trên giường nhìn lên trần nhà một cách trống rỗng, cô không dám gọi điện cho bố vì sợ những điều chủ tịch nói là sự thật, cô sẽ phải đối diện với nó thế nào đây, giữa hai bố con sẽ vẫn giữ được tình cảm thân thiết như bây giờ chứ, Thảo không muốn khoảng cách vô hình đó xuất hiện, nghĩ tới thôi cũng không muốn chút nào, cảm xúc lúc này thật tồi tệ, trong một giây phút ngắn ngủi lại như từ trên thiên đường bị đày rớt xuống địa ngục, có phải đây là sự trừng phạt ông trời dành cho cô khi đã tham lam thứ không thuộc về mình, là cô đã sai khi lựa chọn con đường này sao.
La Thái Mẫn vừa mới chợp mắt một chút, sau khi tỉnh dậy nhìn thấy cuộc gọi nhỡ của Thảo liền gọi lại nhưng cô không nhấc máy, lòng anh có cảm giác bất an, đang chuẩn bị gọi điện cho trưởng phòng Hà để hỏi thì bố anh bước vào, mọi người đứng lên chào ông, bố Mẫn gật đầu, nhìn mọi người một lượt rồi lên tiếng
- Xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mui-huong-me-hoac/1020468/chuong-161.html