Nghe Nga nói cũng có lý, trước giờ chỉ vì cô lo sợ ánh mắt của mọi người mà không chịu công khai mối quan hệ của mình, cô luôn tự ti về bản thân, không có cùng đẳng cấp với anh, không đủ dũng khí để đứng cạnh anh, nhưng anh vẫn luôn
bao dung và nhẹ nhàng với cô như vậy. Có lẽ suy nghĩ của cô sai thật rồi, đúng như anh nói là do cô hèn nhát. Tự nhiên nước mắt kìm nén nãy giờ lại tuôn ra, cô mếu máo gào khóc như một đứa trẻ, chuyện tình cảm sao mà lắm lúc khiến con người ta mệt mỏi quá.
Nga ôm Thảo vào lòng vỖ vào lưng an ủi - Thôi không sao đâu, để cả hai cùng bình tĩnh suy nghĩ lại, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Thảo nằm trên giường cứ suy nghĩ mãi, vừa giận vừa thương anh, thêm cả tự trách bản thân mình, chắc anh cũng cảm thấy mệt mỏi vì cô lắm, cô cầm điện thoại trên tay muốn gọi cho anh lại thôi, SỢ anh vẫn còn giận, cuối cùng vẫn ôm điện thoại ngủ quên đến sáng.
Khi đang thực hiện các công việc thường ngày để chuẩn bị đi làm thì ở công ty đã truyền tay nhau một bức hình mà cô không hề hay biết, vì Thảo đã tắt thông báo của nhóm chát, cô rất ít khi tham gia tán gẫu cùng mọi người.
Hôm nay Thảo đến công ty sớm hơn mọi ngày nhưng bên trong cũng đã khá đông đủ rồi, cô bình thản bước vào nở nụ cười tươi chào mọi người, không khí đang sôi nổi chợt trở nên tĩnh lặng, một vài người chỉ mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mui-huong-me-hoac/1020459/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.