- Bố muốn anh kết hôn trong năm nay. - Mẫn vẫn nhắm mắt, cằm đặt trên đầu Thảo, giọng nói bình thản như chuyện chẳng có gì quan trọng.
Thảo im lặng, bàn tay đang di chuyển sau lưng anh dừng lại. Mẫn liền nói tiếp.
- Nhưng mà cô ấy đã từ chối rồi! Có vẻ cô ấy cũng không muốn kết hôn với anh!
Thảo ngạc nhiên ngước mặt lên nhìn Mẫn - Thật sao?
Mẫn gõ nhẹ lên mũi cô một cái, mỉm cười châm chọc - xem em vui chưa kìa?
- Chả nhẽ anh không vui à? Hay là anh đang tiếc đấy?
- Ừ, khá tiếc thật!
Thảo nhăn mặt đấm vào ngực anh một cái, giả Vờ giận hờn quay lưng lại với anh - Vậy anh lo đi theo đuổi người ta, đi còn đến đây làm gì?
Mẫn khẽ cười, anh xít lại gần ôm Thảo từ đằng sau, hít hà lấy mùi hương trên cổ cô - Tại vì anh bị mùi hương này mê hoặc mất rồi!
Nga quay lại phòng, nhảy lên giường trùm chăn lại, cô xấu hổ đưa hai chân đá liên tục lên không trung "lại còn mặc váy ngủ hở hang thế này nữa chứ, đúng là không biết giấu mặt vào đầu". Nga lấy lại tinh thần, cô tự nhủ "tại hai người đó không chịu khoá cửa chứ không phải tại mình, ừ đúng vậy", cô đứng dậy thay quần áo rồi ra khỏi nhà, Nga muốn ghé qua siêu thị mua một vài thứ để chuẩn bị cho bữa tối, cũng không muốn ở nhà xem hai người đó phát cầu lương. Khi đi qua một bảng quảng cáo được đặt trước cửa siêu thị, hình ảnh thần tượng Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mui-huong-me-hoac/1020448/chuong-141.html