Ngọc Anh còn tưởng rằng Thảo ngại nên mới phủ nhận, nghĩ chắc hai người đang trong quá trình tìm hiểu, cô cười vỗ vỗ vào tay Thảo
- Vậy chị không làm phiền tụi em nữa!
Thảo gượng cười gật gật đầu, tâm trạng rối bời nhìn theo bóng lưng của Ngọc Anh, Phúc nhìn biểu cảm lạ của Thảo thì lên tiếng hỏi.
- Ai thế?
Câu hỏi của Phúc làm Thảo tỉnh lại, cô cười cười đáp - À người quen thôi!
Thảo nhớ ra chuyện chính cần làm, cô núp lại vào sau bức tường, ngóng chờ bóng người mập
mờ chuẩn bị bước vào sau lớp kính. Nhưng khi người đó xuất hiện, gương mặt Thảo chợt tối sầm lại, Thảo hiểu ra sự tình, hoá ra vẫn không thể tham gia cùng cô vì anh phải gặp mặt gia đình Ngọc Anh sao, cảm giác vừa buồn vừa giận cứ nghèn nghẹn trong lòng. Người đi sau là bố của Mẫn, hai người đều toát ra khí chất giống nhau, lạnh lùng và cao ngạo.Thảo cảm giác như mình là người thứ ba trong cuộc tình này vậy, không thể công khai cũng như không được chào đón.
Phúc nhìn thấy Mẫn đang ung dung bước vào, cứ nghĩ là do Thảo hẹn trước nên muốn bước ra chào hỏi thì Thảo chợt ngăn lại, Phúc khó hiểu nhìn cô, khi thấy Mẫn đi về phía bàn của cô gái vừa nãy, Phúc đã hiểu ra phần nào tình hình bây giờ, anh đau lòng nhìn Thảo.
- Như vậy là sao? - Chuyện dài lắm, tao sẽ kể mày nghe sau!
Thảo lén bước về bản của mình, không dám quay lại nhìn La Thái Mẫn, tâm trạng phấn khích vừa rồi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mui-huong-me-hoac/1020442/chuong-135.html