Sau khi Thảo đi thì vẫn liền nhấc máy lên gọi một cuộc điện thoại, chuyện Thảo quay lại nằm ngoài dự toán của anh nên phải cẩn thận sắp xếp lại một chút, quá nhiều việc cần phải tìm hiểu, đầu
tiên là mẹ mình, anh cần phải tìm hiểu rõ ngọn ngành mọi chuyện, không thể làm việc theo cảm tính như vậy được, rốt cuộc tại sao bà lại tặng chiếc vòng tay ấy cho Thảo, liệu có bí mật nào đang ẩn giấu đằng sau hay không?
- Nam, giúp anh tìm hiểu về gia đình của Thảo. - Okie anh, em sẽ gửi anh ngay khi có kết quả!
30 phút sau thì Thảo trở về, tay xách túi to túi nhỏ nặng nhọc bước vào thang máy.
- Cháu lên tầng mấy? -Vì thấy tay Thảo có chút bất tiện nên có một bác gái tốt bụng lên tiếng hỏi.
- Dạ tầng 10! Cám ơn bác!
Bác gái khẽ nhìn từ trên xuống dưới người Thảo một lượt rồi nói - Cháu mới đến giúp việc à, lần đầu tiên bác gặp cháu!
Thảo nhìn vào bảng nút bấm, thấy bác cũng lên tầng 10, cảm thấy không biết nên khóc hay cười nữa, đúng là bộ dạng của cô lúc này chẳng khác gì người giúp việc cả, quần jean áo thun, tay xách một đống đồ như vậy, cô cười ngại ngùng, gật gật đầu đáp lại cho qua - Dạ!
Không ngờ bác gái lại có chút nhiều chuyện, bà lại tiếp tục nói.
- Cháu chắc còn là sinh viên nhỉ, sinh viên bây
-
A
giờ chịu khó như cháu hiếm lắm đấy, bác toàn gặp các cô sinh viên áo váy ngắn cũn ra vào nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mui-huong-me-hoac/1020410/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.