- Không sao đâu, coi như quà gặp mặt thôi mà, dù sao lúc trước bố cháu cũng từng giúp đỡ cô rất nhiều mà cô chưa có dịp báo đáp.
Người phụ nữ đưa ánh mắt dịu dàng nhìn vào bố, Thảo cũng nhìn theo, ông ấy ngại ngùng tiến đến gần - Thôi em để con bé trả, nó muốn mua để tặng mẹ nó mà!
- À hoá ra cháu mua cho mẹ à! Không sao cứ để cô thanh toán. - Bà ấy nói rồi đưa thẻ của mình cho nhân viên, sự cương quyết của bà làm Thảo không thể từ chối, chỉ đành ngại ngùng cám ơn.
- Cô làm cháu ngại quá, vậy cháu mua tặng cô chiếc khác nhé!
Bà ấy xua xua tay - Cô đến xem cho vui thôi chứ quần áo còn nhiều cái chưa mặc đến, cháu mời cô ly nước là được rồi!
- À dạ vâng, vậy mình xuống tầng dưới có quán cà phê, tiện cho cô với bố cháu nói chuyện một chút luôn, chắc lâu rồi hai người cũng chưa gặp lại nhỉ!
Thảo vui vẻ nói rồi khoác tay bà đi ra, không quên quay lại đưa mắt ra hiệu bảo bố đi theo, Thảo quá vô tư mà không thể thấy được tâm trạng của bố, lúc này ông thật sự khó xử, năm đó vì người phụ nữ này mà một cuộc hiểu lầm đã xảy ra trong gia đình Thảo mà cô không hề hay biết.
- Cô ơi cô uống gì ạ? - Cháu gọi cho cô ly chanh muối nhé!
- Ôi cô có sở thích giống bố cháu thế, lúc nào tới quán bố cháu cũng chỉ uống chanh muối thôi!
Thảo ra quầy để gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mui-huong-me-hoac/1020395/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.