Tuấn Anh bước vào nhẹ nhàng tháo giày ở cửa, Thảo lấy cho anh đôi dép mang vào, Tuấn Anh khẽ mỉm cười, có phải những hành động này làm anh liên tưởng đến điều gì đó.
- Có gì hay mà cười chứ?
- Không có gì, nhà của bọn em cũng gọn gàng đấy!
- Đương nhiên! Anh vào ghế ngồi đi - Thảo chỉ về phía ghế sofa.
Tuấn Anh bước đến ngồi xuống ghế, Thảo đi vào bếp rót cho anh ly nước, Nga sau khi thay đồ xong bước ra, bắt gặp bóng lưng của một người đàn ông ngay phòng khách, cô liếc mắt vào trong tìm hình bóng của Thảo, sau khi Thảo cầm ly nước bước ra mới vẫy vẫy tay, Nga thấy thế liền tiến lại gần muốn nhìn xem người đàn ông này là ai, chạm phải ánh mắt của Tuấn Anh, Nga hơi ngại ngùng, song cũng lên tiếng.
- Anh đến chơi ạ? Tuấn Anh đứng dậy, mỉm cười ôn hoà đáp.
- Ừm, anh mạo phạm đến đây xin một bữa Cơm được chứ?
Nga liếc mắt qua Thảo, cả hai chỉ biết cười trừ - Ừm... dạ, được chứ ạ, anh ngồi đi để em đi dọn cơm!
Nga chạy vội vào nhà bếp, Thảo cũng bước theo sau, hai người ở trong bếp lúc này mới thủ thi.
- Sao anh ấy đến mày không báo trước với tao? - Nga trách
- Thì tao mới gặp anh ấy dưới sảnh mà có hẹn trước đầu.
- Hic... Nay tao nấu mấy món đơn giản không ngại ghế.
- Thôi không sao đâu! Tao nói trước rồi, mà anh cứ muốn lên, nói là muốn xin lỗi mày đó!
- Ừ thôi kệ đi!
Khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mui-huong-me-hoac/1020382/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.