Biểu cảm của Thảo trở nên cứng đơ, người trước mắt vừa thực lại vừa như mơ, cô không nghĩ rằng sẽ gặp lại anh sớm như vậy, còn trong một tình huống bất ngờ như này, sao anh ấy lại xuất hiện ở đây, cùng với Nga?
Những kí ức khi xưa chợt hiện về, người đàn ông đang đứng trước mặt Thảo bây giờ là người đã từng cùng cô trải qua quãng thời gian tươi đẹp nhất lúc còn là sinh viên, Lê Tuấn Anh, nhưng sau khi tốt nghiệp, anh lại chọn sang nước ngoài để phát triển sự nghiệp. Tại sao bây giờ anh lại xuất hiện trước mặt cô trong tình huống như thế này?
Giọng Nga cất lên cắt đứt dòng suy nghĩ hỗn loạn của Thảo, chắc hẳn Nga cũng đang rất ngạc nhiên về câu nói của Tuấn Anh
- Hai người biết nhau hả?
Vì Nga học Đại học ngoài Hà Nội, lúc còn là sinh viên Thảo cũng không cho mọi người biết về việc mình có người yêu, nên có lẽ ngoài Thảo, không ai hay biết về mối quan hệ này.
Thảo đang lúng túng không biết phải giải thích
như thế nào, anh khẽ mỉm cười lên tiếng.
- Ừ bọn anh đã từng rất thân đấy, phải không Thảo?
Anh vẫn nhìn Thảo và mỉm cười, mang theo ánh mắt ấm áp đến lạ. Thảo chỉ biết ấp úng trả lời "À...ừm", cô nhìn sang Nga chứ không dám nhìn thẳng vào mắt anh, thời gian trôi qua, tình cảm khi xưa cũng đã phai mờ nhưng việc gặp lại người yêu cũ vẫn khiến người ta có chút gì đó bứt rứt trong lòng. Không phải Thảo không muốn gặp anh, chỉ là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mui-huong-me-hoac/1020348/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.