- Thì... của một anh trong công ty cho tao mượn thôi. - Thảo ngập ngừng trả lời
- Ái chà chà! Mới đi làm đã được anh nào để ý rồi sướng nhé, đẹp trai không? Cao không? Nhà giàu không? Ở đâu? - Nga buông một tràng các câu hỏi, dồn dập khiến Thảo choáng váng.
- Tao không biết, tao chỉ mượn áo thôi, không có gì hết, mày đừng nghĩ lung tung. - Nói rồi Thảo hướng về phía phòng cô đi thẳng.
- Mày ngốc quá, làm gì có thằng đàn ông nào cho con gái mượn áo khoác che cái đấy nếu không có tình ý gì chứ. - Nga chạy theo sau nói với Thảo.
- Hôm nay tao mệt lắm, không có sức trả lời mấy câu hỏi vớ vẩn của mày. - Thảo vào trong phòng, đóng mạnh của cái rầm làm mặt của Nga suýt nữa đã in lên cửa.
- Mày tin tao đi, tạo dám chắc với mày đấy Thảo i. - Nga vẫn ở ngoài cửa không ngừng nói vọng vào.
Thảo nằm lên giường trùm chăn lại, cảm giác mới dễ chịu làm sao, điều Nga nói làm Thảo nhớ đến sau đêm đầu tiên của cô và La Thái Mẫn, anh đã mặc cho cô chiếc áo sơ mi của mình, chẳng lẽ mọi chàng trai đều làm như vậy sau khi phát sinh quan hệ với một cô gái lạ sao? Những cử chỉ tuy
nhỏ nhặt nhưng vô cùng tinh tế ấy lại vô tình làm Thảo cảm thấy rung động nhưng cô không dám nghĩ nhiều, không thể đặt tình cảm vào một mối quan hệ mập mờ như vậy được, càng không thể để mình trở thành thú tiêu khiển của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mui-huong-me-hoac/1020328/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.