🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phúc nghe thấy vậy liền mở to mắt - Tao đã gọi 10 lon rồi.

- Kệ đi, uống cho đã, không hết thì trả lại - Thảo nói xong lại ngước lên nhìn Phúc - Tí nữa tao chia tiền với mày, yên tâm.

- Lắm chuyện! tao đã nói là mời mà, bữa nay sao thế, lại còn đòi chia tiền Cơ à? - Phúc cười châm chọc.

- 1 bữa nay tao đi làm rồi mà, hôm nào có lương tạo mới lại một bữa hoành tráng nha.

Nhìn thấy vẻ mặt đã tươi trở lại của Thảo, trong lòng Phúc đã an tâm hơn, anh xị mặt hỏi

- Tạo tưởng mày không chơi với tao nữa! - Mày hâm à, mày có làm gì sai đâu mà.

- Nhưng mà cũng một phần lỗi ở tao, thối từ nay tao chả dám yêu ai nữa - Phúc nói rồi chép

miệng, tay cầm lấy lon bia khui cái tách rồi rót cho Thảo.

- Thôi chuyện đã qua rồi, đừng nhắc nữa, uống đi cho mát - Thảo nói rồi đưa ly lên chạm với Phúc.

Hai người cứ say mê nói chuyện công việc, chuyện về bạn bè, gia đình... Bỗng bắt gặp Lan cùng vài người bạn vừa đi vào, sao dạo này Thảo cứ gặp phải oan gia vậy không biết. Lan từ xa đã nhìn thấy Phúc, cô ta bước nhanh tới phía bàn hai người.

- Tôi biết ngay hai người sẽ vui mừng khi tôi ra đi mà - Lan đứng chống nạnh, nói với giọng điệu mia mai.

Thảo thở dài ngán ngẩm nhìn Phúc, Phúc vội đứng dậy kéo Lan ra ngoài, hai người đứng đó cãi nhau một hồi, Thảo ngồi lặng lẽ khui thêm một

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mui-huong-me-hoac/1020322/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mùi Hương Mê Hoặc
Chương 17: Em có thôi đi không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.