- Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi... Tôi sẽ không làm như vậy nữa.
Mẫn vừa thả tay hắn ra, hắn liền chạy một mạch ra ngoài, không dám quay đầu lại, nhưng hắn đã chửi thầm trong bụng "mẹ kiếp! Để lần sau tạo gọi anh em xem ai cứu được mày".
- Wow giám đốc thật là lợi hại - Mai đưa hai tay lên làm biểu tượng like khen ngợi - May mà có giám đốc. Nhưng mà tên đó là ai vậy Thảo? Thật hống hách mà!
Thảo chỉ cúi mặt, nhẹ lắc đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt Mẫn "sao lần nào cũng là anh giúp mình thoát khỏi tên biến thái đó" .
- Cám ơn giám đốc - Thảo cúi đầu nói
- Thôi không sao rồi về lại chỗ thôi - Mai vỗ vỗ nhẹ vào lưng Thảo rồi đi về phía bàn ăn.
La Thái Mẫn vẫn đứng nhìn cô không nói gì, khi cô chuẩn bị quay đi theo Mai thì anh đưa tay kéo tay cô lại.
- Là hắn đúng không? cái người hại em đếm đó!
Thảo ngạc nhiên ngẩng lên nhìn vào mặt Mẫn. - Làm sao anh biết? - Tôi đoán thế thôi!
Nói rồi vẫn quay đi về phía mọi người, anh không nói cho cô biết là anh đã nhìn thấy hắn trong camera nên biết là điều bình thường, vừa nãy khi bước vào quán, anh đã bắt gặp phía bàn ăn bên ngoài có một người trông rất quen mắt, nghĩ một hồi anh chợt nhớ ra, khi Thảo đi ra ngoài thì anh cảm thấy khá lo lắng, không lâu sau cũng đứng lên đi theo, may mà anh tới kịp.
Thảo nhìn theo bóng lưng anh khẽ mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mui-huong-me-hoac/1020315/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.