Cảnh Hoán nhìn Quý Tử Mặc áp sát mình, thân hình hắn ta cao lớn, trên đầu bị ánh đèn chiếu xuống tạo thành một mảng tối nhỏ. Cảnh Hoán thấy mảng nhỏ ấy cảng lúc càng nhích lại gần, trong lòng tự nhiên hoảng hốt. Hai người ở chung, Quý Tử Mặc luôn chiếm vị thế chủ động, hơn nữa Quý Tử Mặc cao hơn Cảnh Hoán, cơ thể cũng cường tráng hơn, dù biết hắn ta sẽ không làm đau mình, nhưng Cảnh Hoán vẫn hơi rét, đương nhiên Cảnh Hoán sẽ không thừa nhận điều này.
Lúc cách Cảnh Hoán 2 bước, Quý Tử Mặc đột nhiên dừng lại. Hắn giơ tay lên, lập tức Cảnh Hoán vả mạnh vào tay hắn, ra sức tạo một dáng vẻ hung tợn để che lấp nỗi sợ trong lòng, cậu hét lên: "Làm gì! Cậu định đánh mình hả?"
Quý Tử Mặc không ngờ người đẹp trước mắt lại có ý nghĩ này, trời đất chứng giám, hắn chỉ muốn xoa xoa đầu Cảnh Hoán mà thôi, huống hồ đối với hắn, cưng chiều Cảnh Hoán còn không hết, làm sao có khả năng cam lòng xuống tay?
Nhưng nhìn thấy ánh mắt lóe lên của Cảnh Hoán, hắn chợt thay đổi ý định. Dù gì hắn cũng sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để chọc ghẹo Cảnh Hoán. Quý Tử Mặc nở nụ cười gian xảo: "Chà chà, hồi nãy ăn lẩu cậu hổ báo lắm mà?"
"Mình... mình chỉ tùy tiện một chút, mọi ngày cậu bắt nạt mình mình cũng đâu có hẹp hòi như vậy..."
Trong bụng Quý Tử Mặc buồn cười muốn chết, nhưng vẫn giả bộ nghiêm túc: "Đừng có làm nũng, mình không dễ mềm lòng đâu."
Cảnh Hoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mui-co-the-cua-cau-that-la-thom/203228/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.