!!! CHÚ Ý: CẢNH HOÁN LÀ CÔNG, QUÝ TỬ MẶC LÀ THỤ, VUI LÒNG KHÔNG COMMENT NGHỊCH CP, KHÔNG THẮC MẮC VỊ TRÍ CÔNG THỤ, KHÔNG NÓI CÔNG NHƯ THỤ, KHÔNG NÓI "CẢNH HOÁN KHÔNG THỂ LÀ CÔNG" V.V... LÀM ƠN ĐỌC KỸ, LÀM ƠN ĐỌC KỸ, LÀM ƠN ĐỌC KỸ DÒNG NÀY.
Cách đây hai năm, ngày 3 tháng 9, là ngày đầu tiên Cảnh Hoán quen biết Quý Tử Mặc.
Đó cũng là buổi đầu bước chân vào cuộc sống đại học, tháng chín thời tiết vẫn nóng bức, mặt trời tỏa nắng chói chang, một tay Cảnh Hoán kéo theo vali hành lý và vài bọc đồ to nhỏ khác, cậu mệt nhọc đến được ký túc xá, chỉ cảm thấy cả người đều nhèm nhẹp mồ hôi, lúc này cậu nhận thấy trong phòng đã có người.
Cậu bước vào phòng, người kia xoay đầu lại, vừa chào hỏi giới thiệu tên hắn là Quý Tử Mặc, vừa xông xáo tiến đến giúp cậu đỡ lấy đồ đạc, Cảnh Hoán nghĩ thầm, bạn cùng phòng này của mình thật tốt bụng, cậu bèn nhoẻn miệng nở nụ cười thật tươi kèm hai lúm đồng tiền nhỏ, nói: "Mình tên Cảnh Hoán."
Quý Tử Mặc ngây ngẩn, thầm lặp đi lặp lại, bạn cùng phòng này của mình thật đẹp. Quý Tử Mặc khom lưng chuẩn bị cầm hộ đồ, Cảnh Hoán cũng cúi người sắp xếp đồ đạc, hơi thở bỗng chốc hòa lẫn vào nhau, Quý Tử Mặc nghe thoang thoảng một mùi thơm không thể cưỡng lại, chẳng giống với mùi nồng nặc của sữa tắm hay nước xả vải, mà cực kỳ thanh nhã đến trong veo, khiến con tim Quý Tử Mặc bỗng nhiên đập liên hồi, từng bộ phận toàn thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mui-co-the-cua-cau-that-la-thom/203224/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.