Edit: hongheechan~DĐLQĐ
Nghe thấy Hướng Hàn nói chia tay, quả thật Lục Trạch có hơi sinh khí. Thế nhưng nhìn thấy đối phương nắm chăn, vẻ mặt khẩn chương, lập tức không thấy tức giận gì nữa rồi.
Khẩn trương, để ý như vậy, rõ ràng cũng không muốn chia tay đúng không? Chắc là vì để mình có thể trở về nhà họ Lục, nên vẫn dối lòng mà nói ra.
Lục Trạch bất đắc dĩ không nói lên lời, cảm thấy Hướng Hàn thực sự ngu ngốc một cách đáng yêu. Vẻ mặt anh dần dần hòa hoãn, ngẩng đầu vuốt sợi tóc vểnh lên của đối phương, ôn hòa nói: "Đừng nhắc lại việc chia tay, anh hiểu rõ."
Anh, anh hiểu cái gì chứ? Không đúng, mục tiêu, bộ dáng âm tình bất định của anh thật đáng sợ.
Vẻ mặt Hướng Hàn nơm nớp lo sợ, Lục Trạch lại cho rằng cậu đang bất an, lại an ủi: "Là do tự anh không muốn trở lại nhà họ Lục, không có quan hệ với em, đừng lại tự trách mình, cũng đừng tiếp tục suy nghĩ về chuyện này nữa."
Cậu không có tự trách mà, vì vậy rốt cuộc mục tiêu đang suy nghĩ cái gì?
Hướng Hàn cảm thấy cậu có hơi không theo kịp tư duy Lục Trạch, cẩn thận đắn đo nói: "Lục Trạch, có phải là anh hiểu lầm cái gì không, tôi cũng đâu có tự trách, hơn nữa chia tay là..." Anh nói ra trước mà.
Nhưng cậu chưa nói hết, đã bị Lục Trạch đánh gãy: "Vậy em nói cho anh biết, vì sao lại đánh Triệu Hàn Đông? Lại cảnh cáo hắn không được tới tìm anh gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-tieu-luon-cho-rang-toi-thich-han/2078340/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.