Vù...
Từng cơn gió thu lạnh buốt thổi qua, đâm thẳng vào da thịt cô gái.
Lạnh buốt.
Nhưng mặt cô lại không hề biến sắc, vẫn bình thản ngắm nhìn vầng trăng trên cao, như thể chẳng cảm nhận được cái lạnh vậy.
Không phải cô không thấy lạnh, chỉ là cô không nhận ra nó bởi đang quá tập trung vào việc ngắm trăng. Hay nói đúng hơn, là ngắm bầu trời đêm nay.
Bằng chứng là lông cô đã dựng đứng hết lên, các đầu ngón tay và bờ môi cũng trở nên tím tái.
"Duo! Cậu đang làm cái quái gì vậy?!"
Một giọng nói phát ra từ phía cửa phòng.
Chủ nhân của giọng nói ấy là một cô gái với mái tóc bạch kim, ánh đỏ. Căn phòng hiện rất tối bởi Duo đã tắt nến từ lâu rồi, mà chỉ ánh trăng thôi thì chưa đủ chiếu sáng căn phòng. Trong bóng tối ấy, ta chỉ có thể lờ mờ thấy được mái tóc bạch kim cùng con người vàng sáng của người kia đang lo lắng tiến lại chỗ Duo.
"Ali, cậu lại vào phòng tớ mà không gõ cửa rồi."
"Chuyện đó quan trọng lắm sao? Nhìn cậu bây giờ đi kìa!"
"Tớ bây giờ làm sao cơ?"
Duo khó hiểu quay người lại nhìn Ali, thầm mong đợi cậu trả lời.
Cô bây giờ thì bị làm sao được cơ chứ? Đang rất khoẻ mà?
Đứng nhìn Ali với đôi mắt khó hiểu một lúc lâu, Duo mới thấy sự khác thường trong người mình.
Tay... tê cứng rồi. Và... lạnh quá!
"Ali, sao tự dưng cậu lại dùng ma pháp vậy?!"
Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-tieu-la-song-qua-tuoi-19/2970540/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.