Cậu chàng thư kí đẩy cánh cửa gỗ vào. Cửa vừa mở, hai mẹ con em liền ngửi thấy một mùi hương quen thuộc: mùi gỗ!
Hương gỗ từ trong căn phòng tràn ra ngoài, ngày càng nhiều. Em biết lý do. Hoàng đế nổi tiếng là một người thích gỗ mà.
Bước vào trong, em hoàn toàn choáng ngợp. Căn phòng này hầu như khắp nơi đều là gỗ nhưng trông vẫn rất sang trọng. Khác hẳn nhà em. Bởi các đồ vật đều được chạm khắc vô cùng tinh tế và được phủ lên một lớp sơn "xịn".
Mình cũng muốn nhà mình như này!- Em nghĩ.
"Bệ hạ."
Cậu thư kí khom lưng, tay phải đặt lên ngực trái, kính cẩn chào hỏi vị Hoàng Đế trước mặt.
"Được rồi. Trừ đứa trẻ này ra, còn lại thì lui hết đi."
Hoàng Đế chẳng buồn liếc cậu lấy một cái, đôi mắt cứ nhìn chằm chằm đứa trẻ sáu tuổi như thể
đã bị dán vào người nó vậy.
Theo lệnh của hoàng đế, cậu thư kí và Emi đi ra ngoài, để lại Undeviginti trong sự bối rối.Hoàng Đế của Sarilmatta- Adonis Sarilmatta- sở hữu đôi mắt màu vàng kim. Nghe nói hồi còn trẻ, tóc hắn cũng là màu vàng kim. Nhưng giờ nó đã bạc trắng do tuổi tác.
"Ngươi là Undeviginti?"
Hắn hỏi, đôi mắt chậm rãi nhìn em từ trên xuống, từ từ đánh giá.
Dù đã được nghe báo rằng đứa trẻ này trông khá nhỏ so với tuổi của nó, nhưng hắn vẫn bất ngờ. Bề ngoài em hệt như một đứa bé ba tuổi.
Cô bé sáu tuổi bị nhìn chằm chằm lâu như vậy, đâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-tieu-la-song-qua-tuoi-19/2970534/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.