Tới tận khi kết thúc buổi tiệc tối hôm đó, dù là Cù Khê Ngưng hay Lộ Tân Viễn thì cũng không tới quấy rầy suy nghĩ của cô nữa.
Bình an vô sự.
Đêm khuya, đám đông bắt đầu rời khỏi Berker Palace. Cô đứng trước cửa, nhìn theo chiếc xe của Lộ Tân Viễn rời đi, cũng chứng kiến Mục Tịnh đưa Cù Khê Ngưng lên xe.
Sau khi sắp xếp xong các nhân viên dọn dẹp hội trường, bàn giao lại các việc sau khi kết thúc buổi tiệc, cô xách váy đi tới tận đầu hành lang trống vắng, cởi giày cao gót, bước chân trần lên ban công.
Quá mệt.
Mệt đến nỗi động đậy một ngón tay cũng cảm thấy rã rời. Dù là di chứng sau khi thoải mái hoàn thành xong một hạng mục công việc hay vì những chuyện xảy ra tối nay cũng đều khiến cô cảm thấy mỏi mệt vô cùng.
Một mình cô đứng đó cho đầu óc thả lỏng một lúc, bỗng nghe thấy tiếng điện thoại rung.
Rút ra, là một tin nhắn Cù Khê Ngưng gửi tới.
Chase: Bảy giờ sáng mai tới văn phòng của Paul.
Đọc xong dòng tin nhắn này, cô bỗng mơ hồ cảm thấy dường như có chỗ nào bất thường, nhưng lại không nói rõ được nguyên do. Cô vẫn lập tức nhắn lại một chữ "Ok" theo bản năng.
Nhắn xong, như đá chìm xuống biển, Cù Khê Ngưng cũng không trình bày thêm chi tiết.
Một lát sau, cô lại nhận được tin nhắn từ một dãy số lạ.
Nhưng vừa đọc xong, đôi đồng tử của cô bỗng run lên vô cớ.
[Tiểu Họa, được gặp lại em thật là tuyệt, chúc em có giấc mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-tieu-cua-toi-dinh-menh-cua-toi/734425/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.