Bầu không khí hoàn toàn tĩnh lặng.
Lăng Họa nhìn thấy Cù Khê Ngưng ngồi xuống đối diện mình, bên cạnh Tạ Hựu Thức, đành vờ vịt nhe răng cười theo thói quen.
Hay lắm, ban nãy cô không chỉ lá cải về sếp mình mà còn cười cợt sếp, có lẽ lần này cô thất nghiệp thật chăng?
"Chase..." Mặc dù đói meo cả bụng nhưng cô cảm thấy ngay cả một cái pizza ngon lành như thế cũng không thể ăn tiếp được nữa: "Hay là... tôi về trước?".
"Cô Tiểu Hoa đừng đi." Tạ Hựu Thức liếm ngón tay nhỏ xíu của mình, nháy mắt tỏ ra dễ thương với cô: "Cô đừng đi mà".
Cù Khê Ngưng nhìn cô, vô cảm cầm một miếng pizza lên: "Cô đợi nó ngủ rồi hẵng về".
"Yeah!" Tạ Hựu Thức vui sướng vỗ tay.
"Con muốn gọi video call cho bố mẹ không?" Lúc này Cù Khê Ngưng rút di động ra, hỏi thằng bé.
"Muốn ạ, con muốn!" Tạ Hựu Thức trả lời rất nhanh, lập tức bỏ cốc nước cam xuống, cầm khăn ăn lau miệng rồi chìa tay về phía anh: "Chú đưa con đi".
Anh cúi xuống nhẹ nhàng ấn vài cái lên màn hình rồi đưa cho Tạ Hựu Thức. Ánh sáng trong phòng hắt lên khuôn mặt anh, làm mềm đi vài phần cứng rắn thường ngày. Cũng có thể đây là lần đầu tiên cô bắt gặp anh khi không làm việc mà đang đối mặt với việc tư. Cô cảm thấy rất mới mẻ... nhất là khi đối mặt với một đứa trẻ.
Haizz, thật không ngờ, anh tình nguyện để cho cô chứng kiến khía cạnh này của mình sao?
Tiếng nhạc báo cuộc gọi video của Wechat nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-tieu-cua-toi-dinh-menh-cua-toi/734417/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.