Edit: Aya Shinta
Phương Cửu kinh sợ đến mức di động cũng sắp rơi mất, cô cảm thấy có lẽ mình sắp trở thành nhân vật số một của giới giải trí rồi!
Người đầu tiên cùng Lục Đình, Tề Đồng chung một khung ảnh!
"Vâng..." Cô đứng giữa hai người, phát hiện hai người bên cạnh quá cao.
Hình như Tề Đồng cũng phát hiện ra điều này nên anh phối hợp cúi đầu, lộ ra một nụ cười ấm áp như ánh mặt trời.
Lục Đình ở một bên cũng cúi đầu nhưng vẫn lạnh mặt, mãi đến khi cả ba người đều vào được trong camera thì Phương Cửu mới điên cuồng ấn nút chụp, đủ kiểu góc độ. Nhưng cuối cùng cô phát hiện Lục Đình hơi mất kiên nhẫn nên cô cẩn thận thu lại di động.
"Chuyển cho tôi một tấm." Tề Đồng cười nhìn cô.
Dưới ánh mặt trời, nụ cười kia ấm áp như nắng xuân khiến lòng người ấm áp, chí ít những người khác đều đang nhìn đến sững sờ, có điều Phương Cửu lại khó chịu.
Dường như hiểu rõ suy nghĩ của cô, Tề Đồng chỉ là cười vỗ vỗ vai cô, "Khi phát weibo thì tôi sẽ đánh mosaic cho em."
Phương Cửu: "..." Anh ấy muốn phát weibo!!!
"Vâng..." Cô vẫn lấy di động ra, nhưng không biết nghĩ thế nào mà lại lúng túng nhìn anh, "Sao em chuyển hình cho anh được?"
Bỗng chốc nở nụ cười, Tề Đồng lập tức lấy di động của anh từ tay trợ lý, tiến tới, "Em thêm wechat của tôi đi, điện thoại của tôi là cái này..."
Người chung quanh đang nhìn lại sững sờ, cái gì gọi là đỉnh cao của đời người?
Đây chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-tieu-cong-luoc-con-trai-nam-chu/1210465/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.