Edit: Aya Shinta 
Giản Mộc: "......" 
"Không phải như vậy đâu dì Dư, con chỉ là đang nói chuyện trong trường học với Giản Mộc ca ca mà thôi." Phương Cửu đột nhiên không biết giải thích thế nào. 
Đặt hoa quả xuống, Dư Yên cau mày liếc mắt nhìn hai người một cái, "Nói việc trong trường học thì có cái gì mà khóc, dì thấy chính là nó vừa mới bắt nạt con đúng hay không!" 
Người knào đó tự dưng dứt khoát xoay người ra khỏi phòng, Phương Cửu lại không tiện đuổi theo, chỉ phải đứng ở tại chỗ chờ nữ chủ lải nhải. 
Nói xong, Dư Yên đột nhiên phát hiện thứ trên máy tính, đang chuẩn bị đến gần nhìn xem, Phương Cửu lập tức liền xoá phần mềm gõ chữ đi. 
Tuy thực đau lòng với số chữ đó, nhưng so với số chữ kia, cô cảm thấy mặt mũi càng quan trọng hơn! 
"Con đang sáng tác văn sao?" Dư Yên có chút không hiểu hành vi của cô. 
"Đúng vậy đúng vậy!" Phương Cửu vội vàng gật đầu. 
Biết các cô bé độ tuổi dậy thì đều có bí mật nhỏ của chính mình, Dư Yên cũng không vạch trần, chỉ là nói chờ cô viết văn xong lại đến phụ đạo cô làm bài tập. 
Chờ bà vừa đi, Phương Cửu liền bưng kia bàn hoa quả khẽ đi vào phòng Giản Mộc, vừa lúc anh không đóng cửa. Phương Cửu liếc mắt một cái liền thấy được anh đứng ở cửa sổ gọi điện thoại. 
Chờ cô bưng hoa quả đi vào, vừa vặn Giản Mộc quay đầu lại, ánh mắt hơi lóe, thực mau thì cúp điện thoại. 
Nhìn chung quanh một cái, Phương Cửu vội vàng đóng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-tieu-cong-luoc-con-trai-nam-chu/1210443/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.