Edit: Aya Shinta 
Trời đêm rực rỡ ánh sao, vầng trăng lưỡi liềm treo lủng lẳng trên cao, chiếu sáng khắp nơi, hoàng cung uy nghiêm lại một lần lâm vào bầu không khí căng thẳng, bóng người không ngừng chập chờn theo ánh đuốc lóa mắt chiếu sáng khắp không gian. 
Lúc này, sau lưng Phượng Khuynh Thành xuất hiện một đội hắc giáp nhân cầm kiếm, cùng với cấm quân đang vây ngoài cửa tạo thành thế đối lập, bầu không khí dần trở nên túc sát. 
"Minh Nhất, ngươi được ta cứu ra từ đám ăn mày, ngươi tung thành với Phạm nhi, ta không trách ngươi. Nhưng ngươi đừng quên, lòng ngu trung của ngươi sớm muộn gì cũng sẽ hại nó!" Bàn tay cầm roi của Phượng Khuynh Thành càng nắm chặt, mà nhẫn nại của bà cũng càng ngày đạt đến cực hạn. 
Minh Nhất cúi đầu, Âm thanh có chút cô tịch, "Đại ân của thái hậu nương nương Minh Nhất suốt đời không quên, chỉ có điều.. Hoàng thượng đã dặn dò, thuộc hạ không dám không nghe theo!" 
Y nắm chặt chuôi kiếm, viền mắt ửng hồng, dường như đang nhìn thấy cảnh chủ tử nhà mình bị độc phản phệ. 
Gió đêm lành lạnh, bỗng nhiên Phượng Khuynh Thành cười lạnh thành tiếng, trong đôi mắt phượng hẹp dài tràn đầy ý lạnh, "Nếu như vậy, chớ có trách ta không có tình người!" 
Dứt lời, bà lập tức vung tay lên, "Vọt vào!" 
Trong giây lát, huyết vệ sau lưng bà lập tức vung kiếm nhằm phía cấm quân, đêm đen tĩnh lặng lập tức rơi vào một mảnh chém giết... 
Cùng lúc đó, ánh nến xa xôi bên trong điện lại nhuốm một mảnh ám muội, trên rèm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-tieu-cong-luoc-con-trai-nam-chu/1210425/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.