Phí thủ công?
Quá có đạo lý, hoàn toàn bị thuyết phục.
Vân Duật chọc trán cậu: "Chẳng lẽ không phải?"
Lê Thiếu Hi ngẫm lại giá của đá tấn giai vạn năng, khuất phục trước thế lực tiền tài: "Phải!"
Vân Duật đợi nửa ngày cũng không chờ được hai người kia trả lời, anh suy nghĩ: "Phỏng chừng là đang ở trong Vết Rách, đi, qua bên đó gặp họ."
Vì thế, hai người lại vào Vết Rách, Vân Duật lần nữa phát yêu cầu trò chuyện riêng với hai người kia.
Mạch não Lê Thiếu Hi cuối cùng cũng đuổi kịp, hỏi: "Lão đại, vì sao chỉ đổi tám viên?"
Bọn họ có rất nhiều trang bị dưới cấp 10, Đa Bảo Các không giới hạn số lượng sử dụng, có thể tùy tiện ấp.
Vân Duật buồn bã nói: "Cậu cho rằng đá tấn giai vạn năng là đồ chơi nhặt bên đường hả?"
Lê Thiếu Hi: "..."
Vân Duật nói đáp án cho cậu: "Có thể lấy được tám viên từ hai người bọn họ là không tồi rồi."
Lê Thiếu Hi đã hiểu.
Hảo gia hỏa, vẫn là hội trưởng am hiểu "tống tiền" a!
Khụ, tống tiền cái gì, đây là kiếm chút phí thủ công thôi.
Vân Duật nhìn hài tử phá của này, nói: "Yên tâm, Đám Mây còn hai viên, đủ để tấn giai."
Lê Thiếu Hi liên tục gật đầu.
Vân Duật lại nói: "Đây là trước đây Đám Mây chuẩn bị cho tiểu Giản Việt, cậu dùng trước đi, hiện tại Giản Việt... cũng không cần món đồ chơi này."
Cấp 99 Giản Việt đúng là không cần đá tấn giai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-tieu-10-ty/3377330/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.