Edit: Mạc Tử Thiên (chỉ có tại wattpad.com)
Một tiếng cười "Phốc" vang lên, không phải từ bọn người Phương Diệc Hoài, mà là kênh "livestream" khác chỉ có hai vị người xem đặc biệt*.
*Chương 4, dưới lòng đất thành phố A có người quen của Giản Việt là 1 nữ 1 nam.
Một thân quân phục màu đậm phẳng phiu cũng không che được khí chất tùy tiện tản mạn của nam nhân tóc dài, hắn nhìn chằm chằm màn ảnh trước mắt, mắt phượng hẹp dài cong lên: "Tiểu Giản Việt cư nhiên bị người cầu hôn."
Nữ sinh thần thái nghiêm túc bên cạnh hắn: "..."
Nam nhân càng xem càng vui, cười càng rạng rỡ hơn: "Đứa nhỏ dở hơi này thật thú vị."
Nữ sinh vừa mở miệng là chính sự: "Lê Thiếu Hi cho đến nay vẫn chưa bại lộ năng lực."
Nam nhân vẫn cười như cũ, chỉ là đáy mắt hắn lại không hề có ý cười: "Có tay đấm tiện nghi như Giản Việt, hắn sẽ không vội đặt bản thân vào hoàn cảnh nguy hiểm."
Đôi mắt sau cặp kính đen của nữ sinh hơi híp lại.
Nam nhân than nhẹ: "Nam nhân miệng gạt người quỷ, đừng xem thường tiểu nam sinh mười tám tuổi."
Đuôi mắt của nữ sinh liếc qua hắn.
Nam nhân phát hiện hành động này, ra vẻ thương tâm: "A Ngọc, biểu tình này của em là có ý gì, anh rất ngây thơ a, xử nam bốn mươi mốt tuổi ngây thơ trong sáng, rất hiếm thấy trên thế gian này."
Tần Toái Ngọc không thèm cho cấp trên chút mặt mũi nào: "Ha ha."
Vân Duật lười nhác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-tieu-10-ty/2491145/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.