Translator: Wave Literature
Gọi cuộc điện thoại thứ hai, gọi cho Bạc Đình Uyên.
"Đình Uyên, đến câu lạc bộ Secret đi."
Ngược lại Bạc đại thiếu không có nói nhảm nhiều như vậy.
Hai mươi phút sau, bóng dáng cao to mặc âu phục màu xám nhạt, xuất
hiện tại cửa phòng khách.
Mục Diệc Thần nghe được tiếng bước chân của hắn ta, ngay cả đầu cũng
không ngẩng lên, tiếp tục không nhanh không chậm rót một ly rượu,
ngửa đầu uống cạn.
Bạc Đình Uyên không nhịn được nhíu mày.
Hắn ta nhận được điện thoại, còn tưởng một đám anh em tập hợp, không
nghĩ đến, đi đến nơi này, thì chỉ nhìn thấy một mình Mục Diệc Thần.
Hơn nữa, Mục Diệc Thần luôn muốn chuốc say chính mình.
Hắn ta đầy hứng thú ngồi phía đối diện, nhìn Mục Diệc Thần không nói
một lời nào, cứ uống một ly rồi một ly.
Loading...
Rõ ràng Mục Diệc Thần gọi hắn ta đến, kết quả thì, ngay cả câu cũng
không nói với hắn ta, khiến hắn ta một mình.
Nhìn thấy các chai rượu rỗng trên bàn ngày càng nhiều, thì Bạc Đình
Uyên nhịn không được lên tiếng: "Nếu cậu mà uống nữa, thì Thế Huân
sẽ phát điên mất, những chai rượu này đều do hắn giấu đấy!"
Mục Diệc Thần nói: "Uống của cậu ta mấy chai rượu mà cũng không nỡ,
thế nào gọi là anh em à?"
Thấy hắn lại muốn cầm ly rượu lên, thì Bạc Đình Uyên đè lại mu bàn tay
của hắn, "Được rồi mà, rốt cuộc cậu xảy ra chuyện gì vậy hả? Nhìn dáng
vẻ này…không lẽ cậu thất tình sao hả?"
"Thất tình gì?!"
Nghe nói như thế, Mục Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-thieu-anh-dung-qua-tu-dai/1750212/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.