Phương Tử Thiến trợn tròn hai mắt, bờ môi khẽ run.
Cô không nhớ ra được, làm sao chính mình lại về cùng Bạch Thế Huân.
Không phải cô nên ở trong câu lạc bộ Secret, cùng Lạc Thần Hi một chỗ
hay sao?
Nhìn Bạch Thế Huân càng ngày càng đến gần, Phương Tử Thiến vội
vàng chống bồn tắm lớn, muốn bò dậy.
Nhưng, vì có cồn trong người, mà cả người cô không hề có sức, đứng
loạng choạng một chút, sau đó trượt ngã, càng thêm rối rắm hơn ở trong
bồn tắm lớn.
"Này... này!"
Lưng cô đập vào đá cẩm thạch cứng rắn phía sau, khiến Phương Tử
Thiến đau đến mức sắp phát khóc.
Bạch Thế Huân phì cười một tiếng, tiến lên vài bước.
Nhưng thấy rõ hơn dáng vẻ bây giờ của Phương Tử Thiến, thì cổ họng
của hắn không nhịn được trượt lên trượt xuống, lời trào phúng cay nghiệt
đến bên miệng không biết nói ra như thế nào nữa.
Ở bên trong của bồn tắm lớn có một người phụ nữ nhỏ bé ướt đẫm, vốn
Loading...
chiếc váy đuôi cá đã bao quanh người rồi, bây giờ như một lớp da thịt
thứ hai, dính sát vào người của cô, làm cho đường cong duyên dáng đẹp
đẽ hoàn toàn lộ ra ngoài.
Chiếc váy được thiết kế rất mỏng, sau khi bị ướt, thì lập tức trở nên trong
suốt.
Thậm chí có thể nhìn thấy được rõ ràng đồ lót của cô nữa.
Hô hấp của Bạch Thế Huân hơi dừng lại, ánh mắt không sao dời khỏi
ngực của cô được, máu nóng trong cơ thể như tuôn trào phía dưới người.
"Bạch Thế Huân, anh cái đồ cầm... A!"
Tiếng mắng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-thieu-anh-dung-qua-tu-dai/1750174/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.