Đôi mắt to tròn long lanh của Lạc Thần Hi sáng lên, ra vẻ hồn nhiên vô
tội.
Giống y hệt bộ dáng giả bộ ngoan ngoãn của Đường Đường sau khi
phạm sai lầm.
Lửa giận của Mục Diệc Thần trong phút chốc bị nghẹn trong ngực,
không nuốt trôi.
Người phụ nữ này tuyệt đối tuyệt đối là cố ý!
Cho rằng giả bộ ngoan ngoãn như vậy, hắn sẽ bị sự giả dối kia qua mặt
hay sao?
"Cô nghĩ tôi sẽ tin những lời quái quỷ này hay sao hả? Nếu cô thật sự
muốn tìm người mẫu, sao không đến tìm tôi hả?" Ánh mắt lạnh lẽo của
Mục Diệc Thần nhìn chằm chằm cô.
Nếu như người phụ nữ này dám nói ba kẻ trai bao kia đẹp hơn hắn, càng
có thể cho cô linh cảm hơn…thì hôm nay cô chết chắc!
Loading...
Lạc Thần Hi trợn to hai mắt, "Tìm anh hả? Làm sao tìm được anh chứ?
Không phải anh đến nước M công tác rồi hay sao?"
Mục Diệc Thần hơi khựng lại, lúc này mới nghĩ ra, sắc mặt trong phía
chốc hòa hoãn không ít.
Lạc Thần Tâm lại bổ sung: "Hơn nữa, anh còn là một tổng tài lớn của tập
đoàn, nếu như tôi muốn lãng phí vài tiếng giúp tôi vẽ thiết kế, thì tôi biết
phải mở miệng như thế nào đây chứ? Dù sao, thì chúng ta cũng không
phải vợ chồng thật sự!"
"Câm miệng!" Mục Diệc Thần cắn răng.
Cái người phụ nữ này thực sự nói như thế, đúng là hết chuyện để nói mà!
Lạc Thần Hi cuống quít ngậm miệng lại.
Trực giác của động vật nhỏ nói cho cô biết, cái người đàn ông cao ngạo
lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-thieu-anh-dung-qua-tu-dai/1750170/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.