chút màu xanh trên đầu
Ba người chạy nhanh đến, mới được nửa đường thì bị Mục Diệc Thần
chặn lại.
Hạ Cẩn Tư nói: "Diệc Thần, trước tiên cậu bình tĩnh một chút! Ngàn vạn
lần phải tỉnh táo nhé! Đừng nhất thời kích động, làm ra chuyện gì quá
mức!"
Bạc Đình Uyên cũng nói: "Giết người dù sao cũng là phạm pháp. Tuy
rằng Mục gia có biện pháp giúp đỡ, nhưng, cậu không cần thiết vì một
người phụ nữ như vậy, mà chọc đến phiền não lớn như vậy chứ đúng
không?"
Sắc mặt của Mục Diệc Thần vẫn cực kỳ âm trầm.
Bạch Thế Huân đi đến, vỗ vỗ vai của Mục Diệc Thần, "Haizz, tôi nói cậu
này, người anh em ơi!m Chuyện này thì có gì lớn lao đâu chứ hả? Có câu
nói thế này, nếu muốn sinh hoạt không trở ngại, thì phải có chút màu
xanh trên đầu. Người phụ nữ kia cũng không phải lần đầu tiên làm xằng
làm bậy bên ngoài, trước đây không thấy cậu tức giận như vậy bao giờ?
Ngày hôm nay sao lại kích động như vậy hả?"
Loading...
Lời vừa nói ra khỏi miệng, thì ánh mắt lạnh lẽo của Mục Diệc Thần lia
về phía hắn ta.
Hạ Cẩn Tư cùng Bạc Đình Uyên vội vàng bảo hắn ta im miệng: "Thế
Huân, đừng nói lung tung!"
"Tôi nói sai cái gì sao? Trừ khi trong lòng cậu có quỷ."
Hai người cùng tiến lên che miệng của hắn ta lại.
Bọn họ cũng biết, phản ứng ngày hôm nay của Mục Diệc Thần không
tầm thường, nhưng, Mục Diệc Thần đã tức giận đến mức như vậy rồi,
sao còn muốn đổ dầu vào lửa nữa chứ?
Mục Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-thieu-anh-dung-qua-tu-dai/1750165/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.